Tháng tư lại về, một tháng tư vẫn còn nồng đượm sắc xuân trên hoa lá, cũng là một tháng tư như lời hẹn của những chuyến trải nghiệm đầy thú vị của học sinh cấp THCS trường Thực hành sư phạm Đại học Vinh.Đây là một chuyến đi rất giàu ý nghĩa, giúp cho những học sinh chúng em có hiểu biết rõ hơn về lịch sử hào hùng của dân tộc.

                       


Điểm dừng chân đầu tiên của chúng em là khu di tích quốc gia Truông Bồn, ở xã Mỹ Sơn, huyện Đô Lương. Đây được coi là "cung đường độc đạo" , đóng nhiệm vụ vô cùng quan trọng, là nơi kết nối các huyết mạch giao thông của ta từ hậu phương miền Bắc để chi viện sức người, sức của cho chiến trường miền Nam. Đến nơi, chúng em xếp hàng ngay ngắn xung quanh ngôi mộ của những chiến sĩ , dâng bó hoa vàng trước tấm bia khắc tên 13 anh hùng chiến sĩ đã anh dũng hi sinh trong khi làm nhiệm vụ với lòng tự hào và biết ơn vô hạn. Qua lời kể của chị thuyết minh viên Hà Thu, chúng em như được trở về quá khứ hào hùng của dân tộc. Mọi chuyện đã xảy ra quá bi thương vào sáng ngày 31 tháng 10 năm 1968, 13 anh hùng thuộc Đại đội thanh niên xung phong 317 đã hi sinh khi đang làm nhiệm vụ lấp hố bom.  Giọng chị thuyết minh ngọt ngào, sâu lắng mà vô cùng da diết, bao trùm lấy bầu không khí im lặng khắp khu vực tưởng niệm.Lòng rưng rưng khi họ ra đi còn quá trẻ, trong số 13 người chiến sĩ đã hi sinh ấy, người trẻ nhất mới chỉ vừa tròn 17 tuổi, và người lớn tuổi nhất cũng mới 22… Mọi người đều chăm chú lắng nghe lời chị kể, một vài bạn còn lấy sổ ra để ghi chép. Ai đâu biết rằng bi kịch đau thương lại ập đến đột ngột như vậy. Khi mà trước đó chỉ vài giờ, các anh các chị những tưởng đã “Cởi treo lên vách tấm áo lính”  để mở ra một trang mới cho cuộc đời mình với bao khát vọng sống tuôn trào…

                         



Rời Truông Bồn, chúng em tiếp tục dừng chân tại quê Ngoại và quê Nội của Bác Hồ. Làng Hoàng Trù đầy khách đến tham quan vào một ngày xuân mưa bay phấp phới. Chúng em tập trung tại khu vực  ngôi nhà ba gian  để lắng nghe đôi lời về cuộc đời của Bác. Cảnh mất mẹ và em trai lúc 11 tuổi, 30 năm rời xa quê hương đi tìm đường cứu nước, chỉ được 2 lần về thăm quê trong suốt cuộc đời,… đã làm chúng em thêm mến phục trước tấm lòng vĩ đại của Bác. Mặc dù lắng nghe thuyết minh khá lâu nhưng không ai lộ vẻ mệt mỏi cả. Mọi người đều phấn khởi di chuyển đến làng Sen quê Nội. Ở đấy,sau những lũy tre xanh mát, chúng em được tham quan và chiêm ngưỡng ngôi nhà của Bác. Vài bạn còn mua một số món lưu niệm để cất giữ kỷ niệm cho chuyến đi.

                              

Điểm cuối cho chuyến trải nghiệm là một nơi phong cảnh hữu tình, nằm lưng chừng ngọn núi Đại Huệ : mộ bà Hoàng Thị Loan – thân mẫu của Bác Hồ. Với lối kiến trúc rất độc đáo từ các bậc thang lên núi, hòa vào những hạt mưa bay bay để lên được đến địa điểm cao nhất quả là một cảm giác thú vị khó tả. Cảnh tượng phía dưới mà chúng em có thể chiêm ngưỡng vô cùng kì vĩ. Một thiên nhiên tràn đầy sắc xanh của cây và các lối đi thoắt ẩn thoắt hiện dưới các tán lá dày.

Kết thúc chuyến đi, chúng em đã có hiểu biết hơn về lịch sử của dân tộc, và có được nhiều trải nghiệm vô giá. Kỷ niệm ngày 10 tháng 4 hôm ấy sẽ không bao giờ phai nhòa.Chúng em nhận ra rằng: trải nghiệm không chỉ là việc khám phá một mảnh đất mới hay thưởng ngoạn một danh thắng đẹp, mà  đó còn là một cơ hội cho chúng em hiểu rõ hơn về lịch sử dân tộc, để thêm tự hào về Tổ quốc Việt Nam thân yêu!

                                 Vinh, ngày 10 tháng 04 năm 2021.

                                                  Tác giả: Trần Thanh Hà. Chi đội 6E