Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi để lại cho con người ta nhiều dư âm và vang vọng. Và rồi, nó đã khắc lên trái tim mỗi cô cậu học trò niềm say sưa ngây ngất trong những kỷ niệm một thời, thế là đã chia tay với những tia nắng hát lên theo từng tiếng ve, chia tay với những chùm hoa phượng vĩ với màu khăn quàng đỏ thắm trên vai, đặt lại bao niềm nhớ nhung, nuối tiếc dưới mái trường “tiểu học”. Giờ đây ngưỡng cửa của thời gian, của những thử thách dưới mái trường “Thực hành Sư phạm” đang mở rộng chào đón tôi. Trong cái mát mẻ của những cơn mưa đầu thu, lòng tôi lại náo nức với những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường.
Kết thúc một đường đua dài với nhiều dấu ấn khó phai kể từ giờ phút này. Tôi – bạn và tất cả chúng ta sẽ bắt đầu cuộc đua mới trong cuộc hành trình vươn tới đỉnh cao của tri thức, tôi vẫn còn nhớ như in buổi đầu bước vào cái thế giới muôn màu muôn vẻ ấy. Ngày đầu tiên đến với mái trường “Thực hành Sư phạm” không phải là một mùa thu với khí trời mát mẻ, cũng không phải là tiết trời oi ả của mùa hạ, mà là một ngày nắng ấm khoảnh khắc đẹp nhất giữa giây phút chuyển mùa. Một bầu trời trong xanh hiện ra những đám mây màu vàng bạc trôi nhè nhẹ dưới ánh bình minh, từng vạt nắng bắt đầu trải dài trên khắp nẻo đường, ngõ xóm.
Kể sau ngày đầu tiên là hai tuần học mở ra với bao nhiêu thử thách là cơ hội để cho các thành viên làm quen với môi trường mới và những người bạn mới. Quãng thời gian ngắn ngủi ấy cùng gắn bó với với bao kỷ niệm bạn bè, thầy cô.
Gần hai tháng để tiếp cận vui chơi và học tập, cảm giác mỗi cô cậu học trò mỗi khác nhưng trong lòng tôi luôn tràn đầy một thứ gì đó khó có thể diễn tả nổi. Mọi vật đều sợ thời gian bởi lớp bụi của thời gian sẽ phai mờ đi tất cả. Ngôi trường “Thực hành Sư phạm” chỉ là nơi tôi, bạn và tất cả chúng ta lưu giữ những kỷ niệm đẹp về nó. Dẫu thời gian có ngừng trôi, trái đất có đổi vòng quay đi chăng nữa, thì tôi sẽ không bao giờ quên được những kỷ niệm của những ngày này, những ngày nắng ấm với những tia nắng của mùa thu êm dịu.